Kiều Giang

Ly Cà Phê Đắng Của Tôi






Tôi bắt đầu một ngày mới bằng ly cà phê tự chế,
Từ nỗi đắng cay về những trang sử màu lam,
Bằng những trang báo lề phải, lặng im khó hiểu,
Bằng sự ngông cuồng của những gã “đầy tớ” dân.
Họ muốn biến đất nước tôi
thành một thứ phiên bản của “ bề trên”.
Ly cà phê của tôi được pha bằng những điều nghịch lý,
Người ta muốn giữ độc lập tự do bằng sự van xin luồn cúi,
Bằng sự thõa hiệp bất thành văn với loài báo,
Người ta thể hiện tình yêu thương bằng hành vi hung bạo,
Người ta chỉ cho tôi một tương lai, chẳng thể định hình,
Trời vừa sáng, mà sao tôi không tìm thấy bình minh,
Hay chỉ có bình minh cho những kẻ tự cho mình đi khai sáng,
Ôi những đêm dài mà họ cho rằng xán lạn,
Cùng một giống nòi, nhưng đẳng cấp chia đôi.
Rằng “quần chúng nhân dân” chỉ có cái gien của giống lừa.
Ly cà phê tôi uống chẳng phải cà phê,
Chỉ là thứ ngô rang, trộn cùng dối trá,
Mỗi ngày độn vào đầu và dạ dày tôi toàn là đồ giả:
giả thực phẩm,
giả văn minh,
giả đạo đức,
giả tình thương,
Những giọt ca-phê nhỏ trên bi lụy pháp đình…
Vị quan tòa bỗng biến thành bị cáo.
Đầu thế kỷ hai mốt nhưng dân tôi thiếu gạo,
Thành phố trông huy hoàng, nhưng vẫn có ăn xin.
Ngoài kia là cuộc sống xa hoa của vua quan,
Những snack bar với chân dài chân ngắn.
Bác xe ôm nhắp giọt cà phê sáng bên vỉa hè thầm lặng,
Nhìn chiếc xe quan bóng loáng  giữa lầm than.
Buổi sáng, nhắp ly cà phê đắng từ trí nhớ tôi,
Những đường gân xanh hiện lên khuôn mặt thành phố,
Em không thể còn ra chợ,
Chỉ có xe cứu thương băng qua, và lính gác chận đường.
Mai anh đưa em về quê bằng chiếc gắn máy làm xe tang,
Anh cõng em trên lưng như ngày xưa, nhưng nay chỉ còn là hũ tro hài cốt,
Con chúng mình, anh bó ngang trước ngực,
Trời mưa nhiều, có lạnh lắm không em !
Anh trở về, phải leo lên đèo Hải Vân,
Nhưng lính không cho qua vì anh chưa có tiền xét nghiệm,
Anh phải ôm em và con giữa dòng người dưới làn mưa lạnh,
Anh đâu có ngờ, chúng mình đã mất quê hương!
          SG ngày 22-10- 2021



Kiều Giang

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 19 tháng 3 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Ly Cà Phê Đắng Của Tôi"